Bách Lý Mặc Thần nói: "Nếu đã như vậy, làm phiền nhị Vương tử, giúp tìm ra hết thảy bảo bối liên quan tới thời không. Một khi tìm được, ta nguyện ý ra giá cao mua lại."
"Vương gia, ngài thật khách khí, được phục vụ Vương gia là vinh hạnh của ta, cũng là vinh hạnh của Na Thần chúng ta. Diêu Vương khách khí như vậy mà lại coi như đương nhiên sao?"
Nam Ngự Phong mỉm cười nói.
Bách Lý Mặc Thần xua tay nói: "Đã như vậy, việc truy tìm kho báu ta sẽ giao cho Nhị Vương tử. Nếu có thể tìm được, Bổn vương chắc chắn cảm tạ."
Bách Lý Mặc Thần lời nói tuy có uyển chuyển, nhưng thái độ lại rất rõ ràng, chỉ cần ngươi giúp ta tìm được đồ vật, ta nhất định sẽ báo đáp cho ngươi thật hậu hĩnh .
Nam Ngự Phong nghe xong, trên mặt không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng trong lòng lại kích động cười nói: “Mấy ngày này, ta sẽ không quấy rầy. Vương gia ở nơi này của ta có yêu cầu gì, bổn vương tử sẽ sai người làm thỏa đáng."
Sau khi Nam Ngự Phong rời đi, Xuân Phong cau mày nhìn về phía Bách Lý Mặc Thần hỏi : "Thật sự sẽ thuận lợi như vậy sao? Vì sao ta luôn cảm thấy vị Nhị Vương tử có chút..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT