Chưa kể chuyện sau khi xảy ra ở Kỷ phủ.
Bên này Lam Lam mang theo thiếp canh đỏ đã được trao đổi vội vã về đến Minh Châu phủ, hai mẹ con Xuân Sinh sớm đã chờ từ lâu, ngay cả Xuân Phong cũng đến Minh Châu phủ để đợi.
"Sao rồi, biểu tẩu, mọi việc thành chứ?" Lam Lam vừa vào sân, Xuân Sinh liền vội vàng tiến tới hỏi.
"Hừm, còn phải nói sao, biểu tẩu đệ mà ra tay thì chỉ có mã đáo thành công!" Lam Lam nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của hắn, cười tự đắc giơ chiếc thiếp canh màu đỏ trong tay lên khoe khoang.
Không đợi Xuân Sinh trả lời, nàng ấy lại chọc ghẹo: "Nhìn dáng vẻ gấp gáp của đệ, thật là có vợ rồi nên quên mất bà mối đây mà, đôi chân của ta giờ đã gầy đi rồi, thậm chí đến cả nước còn chưa kịp uống."
"Haizz, biểu tẩu, đệ đây không phải là vì lo lắng sao? Nào nào nào, mau ngồi đi, đệ sẽ kêu người đi pha trà cho tỷ." Xuân Sinh xoa đầu, vẻ mặt xấu hổ, vội vàng mời Lam Lam ngồi xuống, sau đó sai người hầu pha trà.
"Ayo, chuyện này coi như đã xong, tảng đá trong lòng ta cuối cùng cũng đã rơi xuống." Hạ thị bên cạnh nghe vậy, trên mặt lộ ra nụ cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play