Liêu Đông Quốc bị phá hủy, có thể nói gần như là cả đất nước bị diệt vong, chỉ còn sót lại vài người trong vương thất chạy trốn được đến một hòn đảo nhỏ ở phía nam Liêu Đông. Nhưng đây lại không phải là điều đáng sợ nhất.
Điều Bách Lý Mặc Thần lo lắng chính là số người mát tích không tìm được, hạ nhân trong vương đô báo lại, đã mấy ngày không gặp vương hậu Mộ Dung Vân San.
Trong lòng Bách Lý Mặc Thần không thể không nặng nề thêm vài phần, tuy nói hắn đã bố trí đầy đủ ở kinh thành, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
Quân Thiên An tốn tổng cộng hai tháng để thu phục Liêu Đông, bấy giờ đang giữa hè, thời tiết oi bức khó chịu.
Đã ba ngày, Xuân Phong chưa bước chân ra khỏi cửa nửa bước, tất cả phòng trong nhà xung quanh đều được đặt vài thùng gỗ đựng đá viên, nhiệt độ mát mẻ hơn nơi khác không ít.
Nhưng cho dù như vậy, Xuân Phong vẫn cảm thấy trong lòng có chút khô nóng bất an.
"Phủng Nguyệt, trong phủ chúng ta còn đá viên không? Không thì mua thêm hai thùng nữa đi, Tấn Nhi và Oanh Nhi nóng đến đổ mồ hôi rồi này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play