Nghe người lớn tuổi đó nói xong, Xuân Phong gần như đã rõ ràng.
Có điều cách thức mà những người này nghĩ ra cũng có chút nực cười, đeo dây thừng để chắc chắn mình không bị nước biển cuốn đi, nhưng nếu đột nhiên lật thuyền chắc chắc sẽ hết cách thoát thân, vậy chẳng phải đã tự mình chôn sống chính mình?
"Vậy có vùng biển nào gần đây có đá ngầm không?" Xuân Phong hỏi lại ông lão.
"Có thì cũng có, nhưng rất ít người qua lại phiến đá ngầm đó, bởi vì trước kia đã xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn, không ít người trong thôn bỏ mạng, cho nên sau này vùng biển đó bị xem là vùng cấm, đã chẳng còn ai lui tới." Ông lão thở dài nói tiếp.
Xuân Phong quay đầu sang nhìn Bách Lý Mặc Thần, gần như có thể chắc chắn được sự cố lần này do có người gây ra, nhưng cuối cùng vẫn không rõ động cơ là gì.
"Chúng ta về trước rồi nói." Bách Lý Mặc Thần nhìn Xuân Phong, sau đó lại nhìn chiếc thuyền đối diện, nói.
"Ừm." Xuân Phong gật đầu đồng ý, hiện giờ họ không giúp gì được chuyện ở đây, không nhìn thấy bóng dáng người trên thuyền, đến cả một thi thể cũng không có, mọi chuyện nhất định không đơn giản như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT