Đi được một lúc, Xuân Phong mới phát hiện, lúc nãy hai người đi xa quá đi, người ta dùng khinh công để di chuyển, nàng chỉ dùng hai chân, đi không biết bao giờ mới đến.
Nhưng lúc này, không muốn cũng phải cố mà đi, nàng đang ở trong rừng, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Xuân Phong đi lần theo trí nhớ, đến tảng sáng mới quay lại chỗ xe ngựa. Con ngựa đã quá hoảng sợ khi trận chiến xảy ra, dứt đứt dây cương mà chạy, chỉ để lại khung xe trơ trọi.
Trên mặt đất đầy những *ác **ết đẫm máo, tất cả đều đang rất mới, máo còn chưa kịp đông lại. Nhìn những **I **ể này, Xuân Phong hoàn toàn tưởng tượng được trận chiến sau khi nàng rời đi khốc liệt thế nào.
Xuân Phong thăm dò mấy người, đều đã chớt, hơn nữa còn rất thảm. Trong lòng nàng tràn ngập cảm giác tội lỗi, những người này đều chớt để bảo vệ nàng. Xuân Phong đứng ở giữa đám **I **ể, không thấy bóng dáng Huyền Dịch ở đâu, không biết hắn ra sao rồi.
Nàng dẫm lên vết *áo, đi đến phía xe ngựa, cuối cùng cũng nhìn thấy hắn nửa nằm nửa ngồi cạnh bánh xe, cả người đầy máo. Nàng kiểm tra vết thương, chẩn mạch, phát hiện hắn vẫn còn sống, lúc này mới thở ra một hơi. Cuối cùng cũng còn một người còn sống, coi như có chút an ủi. Huyền Dịch theo nàng đã 1, 2 năm, tình cảm của nàng với hắn cũng gần như là tình bạn. Từ tận đáy lòng, Xuân Phong không muốn hắn gặp chuyện chút nào. May quá.
“Huyền Dịch, Huyền Dịch, ngươi có sao không, có thể mở mắt ra không?” Xuân Phong ôm đầu Huyền Dịch, gọi hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT