“Tất nhiên rồi. Chỉ là ta thấy Thu Hỉ cũng coi như là lão nhân trong phủ, giờ cuộc sống có chút khó khăn, ta làm chủ tử cũng nên giúp đỡ, đúng không. Nếu lão phu nhân đã có an bài, ta cũng có thể yên tâm rồi.” Hạ Tú Thanh cười gượng, trong mắt xẹt qua một tia ngoan độc.
“Đa tạ đại tiểu thư còn nhớ rõ nô tỳ là người của ngài, còn nhớ rõ ngài là chủ tử. Ta còn nghĩ, sau trận hoả hoạn đó, ngài đã quên ta rồi.”
Thu Hỉ lạnh lùng nói, lưng bà đã có chút còng xuống, làm bà trông có chút già nua, ốm yếu, nhưng hận ý trong mắt ngày càng nồng đậm.
Nếu không phải người trước mặt vừa tự xưng là chủ tử này năm đó ra tay với mình, bà cũng không đến nỗi biến thành dạng này, người nhà bà cũng không chớt hết, hết thảy những đau khổ trong đời bà đều do người phụ nữ này gây nên.
“Thu Hỉ, ngươi. . .” ánh mắt Hạ Tú Thanh đột nhiên sâu thẳm, nhìn chằm chằm Thu Hỉ, mang theo sự nguy hiểm khó phát hiện.
Đã hại bà đến mức này rồi, giờ lại còn ngang nhiên uy hiếp thế sao? Thu Hỉ thản nhiên tiếp nhận ánh mắt của Hạ Tú Thanh, hừ lạnh.
“Dì, dì không thắc mắc tại sao Thu Hỉ còn sống sao?” Xuân Phong nhìn Hạ Tú Thanh với ánh mắt tò mò, đánh gãy ánh mắt uy hiếp của bà ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play