Lam Lam nghe nói là Hạ Lạc Hoa đến, trên khuôn mặt nhợt nhạt hiện lên một tia đỏ bừng, lại nghe đến chuyện hắn nói muốn cưới nàng, nàng xấu hổ đến mức cắn môi, quay mặt trong trong.
“Huynh ấy nói thế thật sao?” Trần Lam Lam ngượng ngùng hỏi.
“Ừ, huynh ấy còn nói hắn không ghét bỏ tỷ tỷ thế này, cho dù tỷ là một con mèo lem nhem thì hắn sẽ vẫn cưới tỷ. Xem ra huynh ấy cũng khá chân thành đó, không ngờ biểu ca của ta cũng là một kẻ si tình haha.” Xuân Phong mỉm cười nói, trêu chọc Lam Lam.
“Ta đã thành thế này rồi, muội còn trêu chọc ta, muội còn là chị em tốt của ta không vậy, đồ vô tâm này.” Lam Lam bị Xuân Phong chọc thì xấu hổ, cau mày giả vờ tức giận.
“Đâu, ta đâu có chọc tỷ, ta chỉ mừng cho tỷ thôi mà. Vốn dĩ ta còn đang nghĩ cách cho tỷ và biểu ca của ta gặp nhau sau khi việc huỷ hôn thành công, ai ngờ, sáng nay, vừa nghe tin tỷ gặp chuyện, huynh ấy cứ vậy mà chạy đến, giờ lại còn ngỏ ý muốn lấy tỷ, thực sự là đã giải quyết giúp ta rất nhiều phiền toái.” Thấy Lam Lam tỉnh táo, vui vẻ lên, tâm tình Xuân Phong cũng tốt lên nhiều, tình trạng của Lam Lam lúc trước khiến nàng thực sự sơ hãi. May mắn là việc ngộ độc này cũng chưa quá nghiêm trọng, cẩn thận châm cứu xong đã có thể bài trừ hơn phân nửa lượng độc.
“Muội đúng là cơ hội quá đi.” Lam Lam cười cười nhìn Xuân Phong.
“Tất nhiên rồi, có một số việc phải biết tuỳ cơ ứng biến như vậy, mới có thể nâng cao hiệu suất làm việc chứ. Tỷ và biểu ca của ta nóng lòng như vậy, có khi sang năm ta đã có cháu bồng rồi.” Xuân Phong càng nói càng vui, một chút lo lắng và buồn bã lúc trước cũng bị quét sạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT