Sáng hôm sau, tin dữ về bệnh tình của Trần Lam Lam truyền đến. Nghe nói nàng sốt cao 3 ngày, bỏ ăn bỏ uống, tình hình khó qua khỏi. Vừa sáng sớm, Trần Thanh Thư chạy đến chờ ở trước Hộ Quốc Công phủ, nhờ Xuân Phong đến xem giúp. Họ đã không còn hi vọng gì với đại phu ở Kinh thành nữa, hiện tại chỉ có thể trông chờ vào Xuân Phong.
Xuân Phong nghe tin, thở dài. Lam Lam này đúng là biết diễn, lừa được tất cả mọi người rồi, hôn sự này hẳn là có thể huỷ. Tuy nhiên, để người khác không phát hiện ra điểm dị thường, Xuân Phong cũng nhanh chóng sửa soạn rồi cầm hộp thuốc chạy ra cửa. Khi chạy qua hoa viên, nàng tình cờ đụng phải Hạ Lạc Hoa, nhìn thấy sự hoang mang của Xuân Phong, hắn không khỏi thắc mắc. kết quả, sau khi biết tình trạng của Lam Lam, sắc mặt hắn xoạt cái trắng bệnh, hắn đoạt lấy hộp thuốc trên tay Xuân Phong, kéo nàng chạy ra cổng.
Xuân Phong vốn dĩ còn định nói gì đó, nhưng nhớ tới phản ứng của hai người họ khi ở gần nhau, nàng lại không nói nữa. Thôi, coi như là cơ hội kiểm chứng tình cảm của họ.
“Trần đại ca, chúng ta đi thôi.” Xuân Phong nói rồi trèo lên xe ngựa, Hạ Lạc Hoa cũng chạy theo lên.
Trần Thanh Thư thấy có một nam nhân theo sau Xuân Phong thì có chút do dự, hắn biết người này là trưởng tôn Hạ gia, nhưng tại sao người này lại đi theo Xuân Phong.
“Trần đại ca, cứu người quan trọng hơn, mau đi thôi.” Xuân Phong thấy Trần Thanh Thư do dự, biết hắn đang thắc mắc, liền thúc giục.
“Ừ, ta xuất phát đây.” Trần Thanh Thư cũng trèo lên xe ngựa, tự mình gióng ngựa lao đi. Xuân Phong ngồi trong xe ngựa, xóc nảy đến mức nàng có chút choáng váng. Nếu không phải từ lúc du hành đến đây nàng vẫn chăm chỉ tập luyện, thì nắm xương tàn trước đây của nàng chắc đã gãy vụn hết rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT