Trần Lam Lam lần này thật sự quyết tâm hủy bỏ hôn ước, nếu không với tính tình thích bay nhảy thường ngày của nàng, sao nàng có thể nhốt mình trong nhà lâu như vậy.
Xuân Phong thấy Lam Lam không biết chuyện, cũng chỉ đơn giản nói cho Lam Lam nghe tóm tắt nguyên nhân kết quả sự việc. Lam Lam vừa nghe vừa nghiến răng nghiến lợi, tức giận đập bàn, như kiểu nàng mới là người trong cuộc.
“Không ngờ kết cục của Lý Linh Linh lại bi thảm như vậy. Tuy thanh danh nàng không tốt, thái độ cũng làm cho người ta có chút khó chịu, chán ghét, nhưng bị chính thân nhân của mình hại chớt cũng thật là đáng thương. Phương thị và Lý Như Sương kia cũng quá là ngoan độc rồi, hại chớt nàng ta, còn muốn vu oan giá hoạ cho muội, quả thực là đê tiện, mất đầu cũng không oan.” Nghe Xuân Phong kể chuyện, Lam Lam không ngừng bất bình thay cho Xuân Phong.
“Vậy tiếp theo muội định thế nào, cứ đóng cửa Phiêu Hương Cư thế sao? Tiếc vậy, đều là tâm huyết của muội mà.” Trần Lam Lam thở dài.
“Không sao, mấy hôm nữa Phiêu Hương Cư sẽ mở cửa lại thôi, đừng lo.” Xuân Phong vỗ vỗ bả vai Trần Lam Lam.
“Ừ, vậy lúc đó ta lại đến ủng hộ muội.” Lam Lam ngẩng đầu cười nói. Mặc dù luôn mặt nàng đầy những vết đỏ lấm tấm, nhưng Xuân Phong vẫn thấy khuôn mặt này thật rạng rỡ xinh đẹp. Đây chính là vẻ đẹp của chân thành và thiện lương không chút tì vết.
“Được.” Xuân Phong mỉm cười đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT