Tình trạng *ử vong của Lý Linh Linh rất kỳ lạ, tuy thất khiếu chảy máo, nhưng khuôn mặt vẫn hồng nhuận như người sống, thậm chí còn có chút sáng sủa, xinh đẹp hơn bình thường. Điều này quá kỳ quái, Xuân Phong chưa nghe về loại độc như thế bao giờ, liệu nàng có bỏ sót điều gì không?
Ngay khi Xuân Phong đang nhập tâm, cửa phòng giam lại vang lên tiếng xiềng xích. Xuân Phong ngẩng đầu lên, nhìn thấy thân hình cao lớn quen thuộc, trong lòng vui mừng, lập tức đứng dậy.
“Huynh đến rồi, điều tra ra được gì không?” câu hỏi đầu tiên của Xuân Phong vẫn là về vụ án. Không phải là nàng vội vàng muốn ra ngoài, mà là chuyện này đã một lần nữa khơi dậy đam mê phá án kiếp trước của nàng. Cho nên, con đường phía trước càng mù mịt, nàng lại càng muốn tiến lên.
“Không lạc quan lắm, hai người nàng nhắc đến hôm trước đều đã bị người ta diệt khẩu, chúng ta chậm mất một bước. Nhưng đối phương bày ra một cái bẫy lớn như vậy, chắc chắn sẽ lưu lại dấu vết.” hắn tin tưởng nhất định là có manh mối, cho dù là người giỏi tính kế thế nào, nhất định sẽ để lại dấu vết.
“Vậy các manh mối khác thì sao?” Xuân Phong gật đầu, việc này không nằm ngoài dự liệu của nàng.
“Có, nhưng hiện tại không thể mang vào đây được, có cơ hội ta sẽ đưa nàng đi xem.”
“Hử?” Xuân Phong nghi hoặc, không thể mang vào, rốt cuộc là cái gì mà lại không thể mang đến đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT