Thực tế, chỉ riêng giá thuê phòng trên tầng 2 đã là hàng chục lượng, chưa kể chi phí ăn uống. Chỉ tính riêng thu nhập từ tầng 2 đã là mấy trăm lượng, hơn nữa, ở đại sảnh cũng chưa từng trống bàn. Vì vậy, doanh thu 2000 lượng là hoàn toàn hợp lý.
Tính toán xong, Xuân Phong thưởng cho mọi người trong cửa hàng một chút tiền, coi như thưởng cho sự vất cả của họ trong ngày hôm nay. Mọi người đều đã mệt muốn chớt, thấy được thưởng, lại hưng phấn nhảy lên. Một đám người hớn hở nhận bạc, cảm tạ Xuân Phong, ánh mắt lấp lánh sùng bái. Họ chưa gặp người chủ nào hào phóng đến mức thưởng cho hạ nhân một số tiền lớn như vậy ngay trong ngày đầu tiên khai trương. Tổng cộng tiền thưởng lên đến 20 lượng, đủ cho những dân thường ở đây ăn uống trong một năm, còn với những thôn dân ở thôn Đại Hà có thể dùng trong 2, 3 năm.
Xuân Phong cao hứng, quyết định đi bộ về nhà. Cô đi chầm chậm, cảm nhận gió đêm sảng khoái. Đột nhiên, cơ thể cô bị một làn gió nhẹ cuốn lấy, bay lên. Cô có chút bất ngờ, choáng váng, sau đó định thần lại, mới phát hiện ra là Bách Lý Mặc Thần đang ôm mình bay lên.
“Sao huynh lại ở đây?” Xuân Phong vừa ngạc nhiên hỏi, trên mặt viết rõ hai chữ “vui vẻ”.
“Ban ngày ta bận quá, không tới được, nên buổi tối đón nàng về nhà.” Bách Lý Mặc Thần cười, ôm Xuân Phong vào lòng, bay thẳng về phía Hộ Quốc Công phủ.
“Không sao mà, huynh cũng sai người mang lễ vật đến rồi còn gì. Nhưng lễ vật này không phải là quá khoa trương sao, dù sao thì…” mối quan hệ của họ vẫn chưa được công khai. Tất nhiên là Xuân Phong không nói hết những lời đó. Cô cũng biết bây giờ vẫn chưa đến lúc, cô vẫn chưa đủ sức sánh vai cùng hắn.
“Để cho Lam Dịch đi thì có chút thiếu sót, nhưng nếu ta đích thân đi thì lại quá khoa trương.” Một vị vương gia nào đó kiêu ngạo nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play