Bảo Sinh nhìn Xuân Phong, ánh mắt đầy mong đợi, đến nỗi Xuân Phong không thể nào từ chối.
Xuân Phong gật đầu chắc chắn: “Tỷ tỷ nhất định chữa khỏi cho đệ.”
“Vâng, ta tin tỷ.” thấy Xuân Phong gật đầu, Bảo Sinh rốt cuộc cũng lấy lại sự vui vẻ.
Xuân Phong nhìn cậu, mỉm cười. Câu “ta tin tỷ” có phải là dễ nghe hơn câu “đa tạ tỷ” nhiều không. Mấy chữ thôi mà thể hiện được sự tin tưởng vô điều kiện cùng tấm lòng chân thành của cậu.
“Đây là thuốc mỡ đặc biệt do ta tự làm, hàng ngày ngươi hãy bôi thuốc này cho Bảo Sinh, rồi làm theo phương pháp vừa rồi của ta, mát xa cho cậu. Mỗi ngày chỉ làm một lần thôi nhé, làm nhiều hơn ta sợ cơ thể cậu bé không chịu nổi đâu.” Xuân Phong xoa bóp xong, giải thích rõ ràng cho bà chủ. Thuốc mỡ này có tác dụng kích hoạt tuần hoàn máu, loại bỏ máu ứ rất hiệu quả, nhưng nếu bôi quá nhiều, cậu bé sẽ không chịu được, lại phản tác dụng.
Xử lý ở nhà Bảo Sinh xong, trời cũng sắp tối, Xuân Phong đoán bọn trẻ đi phát tờ rơi chắc cũng sắp trở về, nên ra cổng chợ đợi.
“Tỷ tỷ, chúng ta đã phát xong rồi. Mà không cần chúng ta phát, chỉ cần hô theo mấy lời tỷ tỷ nói, mọi người đều tự đến lấy tờ rơi!.” Tiểu cô nương cao hứng cầm ống tay áo Xuân Phong kể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT