Sự do dự của bà làm cho Xuân Phong có chút chạnh lòng. Dù thời gian sống chung không lâu, nhưng Xuân Phong đã xem bà như bà ruột của mình. Đứng trước sự nghi ngờ của người mình coi như người thân, Xuân Phong khó tránh khỏi có chút không vui.
Nếu bọn họ không tin, vậy thì cứ để cho họ xem, cây ngay không sợ chết đứng, Xuân Phong cũng chẳng sợ gì.
“Ừ, Xuân Phong nha đầu nói đúng, tìm đại phu đến đi, cũng là chứng minh cho sự trong sạch của nó. Nếu có người bịa đặt, cố ý vấy bẩn thanh danh của tiểu thư, đừng trách ta ra tay vô tình.” Lão phu nhân khẽ gật đầu, đồng ý với đề nghị của Xuân Phong, đồng thời cũng tự gạt bỏ đi chút nghi ngờ trong lòng. Bà quay đầu nhìn nha hoàn đang quỳ, nghiêm giọng nói.
Nha hoàn nghe xong, càng cố gắng cúi người thấp hơn, im lặng không dám lên tiếng.
“Bà nội nói đúng, cháu gái cũng hi vọng sớm chứng minh sự trong sạch của Xuân Phong muội muội, không để người ngoài đàm tiếu. Lưu đại phu chắc vẫn ở ngoài, không bằng nhờ hắn vào chẩn mạch cho muội muội, có được không ạ?” Hạ Sính Đình nói xong, người không biết còn tưởng nàng ta và Xuân Phong là tỷ muội thân thiết không chừng.
“Ừ, đi mời đi.” Lão phu nhân gật đầu, quay lại nhìn Xuân Phong, dịu dàng nói: “Nào, Xuân Phong, qua đây với ta. Con yên tâm, có bà làm chủ cho con, không ai đổ oan cho con được.”
Xuân Phong mỉm cười đi về phía lão phu nhân, cung kính nói: “Đa tạ tổ mẫu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT