“Vậy… Đệ sẽ chẩn mạch lại một lần nữa xem.” Sau khi nghe Xuân Phong nói, Xuân Sinh có chút do dự, liền đề nghị xem lại cho Xuân Phong một lần nữa. Xuân Phong cũng không nói gì, chỉ mỉm cười, đưa tay cho hắn xem. Xuân Sinh lại cẩn thận đặt ngón tay lên cổ tay Xuân Phong, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nghiêm túc.
“Ừm. Nhị tỷ, ta có thể chắc chắn tỷ không bị phong hàn. Nhưng làm sao tỷ có thể bị. . .” Xuân Sinh nghiêm túc rút tay, nghiêm túc nói, trong lòng đầy thắc mắc, nhưng vẫn do dự không nói hết câu.
“Suỵt, đây là bí mật giữa chúng ta nhé. Hiện tại đệ đừng hỏi gì, đừng nói cho ai biết, đợi đến lúc, Nhị tỷ sẽ nói cho đệ biết, được không?” Xuân Phong gật đầu nhìn Xuân Sinh với ánh mắt tán thưởng, nhỏ giọng nói.
“Vâng, ta sẽ giúp tỷ giữ kín bí mật này.” Xuân Sinh hiểu ý gật đầu cười, nhe ra hai chiếc răng hổ đáng yêu.
Xuân Phong vẫn luôn tin tưởng Xuân Sinh, cô tin cậu sẽ không hé lời với ai về chuyện này, giống như sự việc xảy ra với anh em Dương gia ở thôn Đại Hà trước đó.
Một ngày lại lặng lẽ trôi qua, màn đêm buông xuống. Xuân Phong ban ngày đã ngủ nhiều, ban đêm có chút khó ngủ. Mấy hôm nay Xuân Phong không nói gì, nhưng trong lòng lại rất nhớ người đó, không biết hắn bình phục có tốt không, nhưng lại xấu hổ, không dám hỏi bọn Huyền Dịch. Xuân Phong một bụng tương tư, lăn lộn mãi mới mơ màng tiến vào giấc ngủ, lại giật mình nhận ra bên cạnh mình lõm xuống. Khuôn mặt đối diện nở ra một nụ cười quyến rũ, Xuân Phong lập tức đắm chìm trong ánh mắt của hắn. Xuân Phong tự nhiên cảm giác như mình đang nằm mơ.
“Nàng không phải đang nằm mơ đâu, ta đây.” Đôi mắt ấm áp của Bách Lý Mặc Thần như nhìn thấu suy nghĩ của Xuân Phong. Hắn mở miệng nói, bạc môi khẽ mấp máy, giọng nói từ tính, mị hoặc vang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT