"Không, ân nhân, tiểu thư, ta không thể lấy thêm tiền của ngài nữa.” người phụ nữ không hề suy nghĩ mà ngay lập tức trả bạc lại cho Xuân Phong.
“Thôi, được rồi, đừng nói nữa, mạng sống vẫn là quan trọng nhất. Ngươi cứ cầm lấy đi, có khó khăn gì cứ đến Hộ Quốc Công phủ tìm ta, ta tên Xuân Phong.” Xuân Phong đẩy lại tiền vào tay người phụ nữ, rồi ra khỏi cửa.
Xuân Phong cũng từng nghĩ đến mang người này về nhà, nhưng hiện tại cô đang sống dưới mái nhà người khác, sao có thể đưa cô ấy về. Cô chỉ có thể giúp đỡ cô ấy đến mức này.
Người phụ nữ nhìn đồ ăn trên bàn và số tiền trên tay, mắt rưng rưng cảm kích. Cảm ơn ông trời đã cho cô gặp được người tốt như vậy. Có lẽ là mệnh cô còn chưa tuyệt, ông trời cho cô nếm nhiều khổ cực như vậy, cuối cùng cũng cho cô một tia nắng ấm áp.
. . .
Lúc Xuân Phong trở về đã là giờ ăn tối, vừa bước vào nhà đã được gọi đi ăn. Lại là một bữa tối đông đủ náo nhiệt. Xuân Phong lễ phép chào trưởng bối rồi ngồi vào bàn.
“Xuân Phong, hôm nay con đã làm xong chuyện chưa?” Hạ Nhân Ngọc vừa ngồi xuống đã hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT