Nghĩ đi nghĩ lại, Xuân Phong lại nghĩ chuyện này vẫn cùng một gốc rễ với chuyện bà bị đầu độc và tung tích của mẹ bị giấu kín nhiều năm. Trực giác mách bảo cô đây là một chuyện rất phức tạp, kẻ thủ đang trốn trong bóng tối, cô lại ở ngoài sáng, phe cô đang rất bị động. Có lẽ cô cần đẩy nhanh tiến độ của kế hoạch. Không biết cuộc điều tra của cữu cữu có kết quả gì không, mai cô phải đến đó hỏi thêm mới được.
Xuân Phong suy nghĩ một hồi lâu cũng không nghĩ ra được gì, liền ngã xuống giường, nhắm mắt lại đi ngủ. Nhưng mãi cô vẫn không ngủ được. Đã quá nửa đêm nhưng Xuân Phong vẫn giãy dụa trên giường.
“A a a”, Xuân Phong có chút bức bối, giật giật tóc, hét một tiếng rồi ngồi dậy.
Tiếng động này khiến Thuỷ Trúc ở phòng bên hoảng hốt, sợ hãi khoác áo rồi chạy vào phòng Xuân Phong.
“Tiểu thư, người sao vậy?” Thuỷ Trúc kinh hoảng chạy đến bên giường Xuân Phong hỏi thăm.
“A, ta không sao, chỉ là không ngủ được thôi. Ngươi về ngủ đi, không cần lo lắng cho ta.” Xuân Phong có chút xấu hổ nói. Cô thực sự không ngờ cô lai làm ảnh hưởng đến người khác.
“Tiểu thư, nô tì thắp một nén hương an thần cho người nhé?” Thuỷ Trúc thấy Xuân Phong không sao, liền bình tĩnh lại, hỏi Xuân Phong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT