Xuân Phong nói xong, không cần biết, đại bá nương và bà mối có đồng ý không, cô đi thẳng về phía bà mối, vươn tay lấy mấy tấm ngân phiếu trong tay bà ta, lấy đi đúng 100 lượng. Động tác của cô quá nhanh, bà mối không kịp có phản ứng. Khi bà ta lấy lại tỉnh táo, muốn nói gì đó, liền bị Xuân Phong trừng mắt nhìn, đến mức bà ta không dám mở miệng ra nữa. 100 lạng bạc cứ thế mà bị Xuân Phong lấy mất.
“À, đúng rồi, ta không muốn nghe người khác bàn tán về gia đình chúng ta. Nếu không, ta sẽ đi đến tận nhà những người đó, rải thuốc, châm cứu, hay làm gì đó không chừng, vì vậy, những chuyện xảy ra hôm nay…”
Xuân Phong liếc nhìn tiền trong tay, cất vào trong ngực, rồi ngẩng đầu nhìn 2 người kia.
“Yên tâm, hôm nay không có chuyện gì xảy ra cả, ta không biết gì cả. Hehe…” Dù sao bà mối cũng là người từng trải, biết cách cư xử, vừa nghe Xuân Phong nói đã hiểu ý, lập tức mỉm cười lấy lòng.
“Đại bá nương thì sao?” Xuân Phong không nói với bà ta nữa, quay sang hỏi đại bá nương.
“Đúng đúng, đại bá nương của ngươi đâu phải người lắm mồm, đừng lo lắng…” Chu thị vẫn đang đắm chìm trong suy nghĩ về 100 lạng bạc trắng kia, cũng không có sức cãi lại Xuân Phong nữa.
“Giờ…giờ chúng ta được đi chưa?”, bà mối thận trọng hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT