Thánh nhân cười lạnh mấy tiếng: “Thật hay. Trẫm bao năm qua bồi dưỡng người thế mà không xứng làm người. Tạ Duyên, ngươi uổng công cùng trẫm tình nghĩa quân thần, cầm thân phận Đại Lý Tự khanh đi lo việc tư, thật khiến trẫm lạnh lòng, ngươi chẳng phải muốn bảo vệ nữ tử Nguyễn gia kia sao, trẫm hôm nay nói cho ngươi biết, ngươi có thể bảo vệ, nhưng ngươi cũng nhất định phải trả giá đắt!”
Tạ Duyên cúi người: “Ân tình của thánh nhân với thần, thần kiếp sau sẽ báo đáp.”
Bàn tay dưới long bào của thánh nhân siết chặt vào nhau, đôi mắt sâu thẳm màu hổ phách lộ ra những vệt đỏ sẫm.
Giọng hắn mệt mỏi, mất hết sức lực, như sợi dây đàn căng thẳng chợt đứt: “Ngươi đi đi.”
Mùa thu năm Sở Lịch thứ tám, Đại Lý Tự khanh Tạ Duyên làm việc gian trá, thánh nhân giận dữ, ban chết. Ninh Đình Hầu phủ bị triều đình tước bỏ tước vị hầu, từ đó suy sụp, đi vào con đường xuống dốc.
Tạ Duyên đột nhiên bừng tỉnh từ hồi ức, chuyện cũ rõ ràng trước mắt, tay hắn vô thức sờ lên cổ.
Một lúc lâu sau, hắn cười khổ một tiếng, từng cho rằng Trần đệ sẽ cả đời bảo vệ tiểu ngũ, hóa ra hắn đã nhìn lầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT