Sau khi ra khỏi cửa sau, Thái tử không chút do dự, nhảy lên một con ngựa không rõ của ai. Hắn thúc ngựa phi thẳng về phía phủ nha của Tống Khánh Ngạn.
Gió rít bên tai, thổi tung vạt áo hắn phần phật. Tiếng vó ngựa “lộc cộc” vang vọng khắp cả phường, người đi đường sợ hãi vội vàng né tránh.
Suốt dọc đường, Thái tử cố gắng trấn tĩnh. Việc Khúc Tiểu Vũ có thể bị giấu ở Minh Nguyệt Lâu cho thấy thanh lâu này cũng thuộc quyền quản lý của Tống Khánh Ngạn. Nếu không có hắn bày mưu tính kế, không oán không thù, ai lại bắt đi một cô nương nhỏ nhắn xinh đẹp như Nguyễn Lăng?
Tìm được Khúc Tiểu Vũ, hắn vốn định giải quyết xong chuyện này rồi sẽ bắt Tống Khánh Ngạn trở về kinh thành trong vài ngày tới. Không ngờ trước khi đi, tên nhãi ranh này lại dám giở trò với hắn.
Đáy mắt Thái tử lóe lên hàn quang, dám to gan như vậy, thật đáng chết.
Kỹ thuật cưỡi ngựa của hắn vô cùng điêu luyện, chưa đến một nén nhang đã tới phủ Tống.
Cổng son đỏ thắm, tường cao ngói lớn, trước cửa còn bày hai con sư tử đá uy nghiêm, rộng rãi khí phái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT