Ông chủ tiệm trang sức bưng ra một hộp trang sức, toàn là ngọc đẹp thuý ngọc. Hắn nhón tay lấy ra một miếng ngọc Lam Điền, cười híp mắt giới thiệu: “Cô nương xem này, vân ngọc tinh xảo, chạm vào ấm áp, là hàng thượng phẩm khó kiếm. Người có thể chọn kiểu khảm lên trâm cài hoặc mũ đều đẹp.”
Nguyễn Lăng nheo mắt nhìn miếng ngọc, cầm trong tay mân mê, đáy mắt như đang suy nghĩ điều gì. Đúng là ngọc tốt, chỉ là tạp chất hơi nhiều, nếu không nhìn kỹ thật khó nhận ra.
Ánh mắt nàng lướt đến một khối ngọc ở góc hộp, đang nghĩ khối kia có vẻ tốt hơn nhiều, thì đột nhiên tay nàng trống rỗng, ngẩng đầu lên thì ngọc đã bị người khác lấy đi.
Tống Ý Vãn đắc ý ngắm nghía miếng ngọc vừa đoạt được, mặt mày hớn hở, khóe miệng ngậm một nụ cười lạnh nhạt, giọng nói thanh lệ: “Ông chủ, miếng ngọc này ta muốn, gấp đôi giá!”
Giọng nói này quen thuộc đến lạ, động tác của Nguyễn Lăng khựng lại. Dù nàng không ngẩng đầu, cũng biết người đến là ai.
Kiếp trước nàng đã bao lần chịu thiệt dưới tay Tống Ý Vãn, ngay cả việc nàng là ngoại thất cuối cùng cũng bị Tống Ý Vãn lén lan truyền ra ngoài. Tống Ý Vãn đã hại mẫu thân và muội muội nàng chết thảm, hại nhà nàng tan cửa nát nhà. Nhưng Tống Ý Vãn nằm mơ cũng không ngờ tới, sau khi chịu đựng nỗi đau mất mát gia đình, nàng lại trở về.
Đời này, những thống khổ nàng đã trải qua, Tống Ý Vãn nhất định phải nếm thử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT