Tiểu cô nương rụt rè ngồi trước mặt hắn, gương mặt ửng hồng mê người, tựa như một trái vải chín mọng, khiến người ta không khỏi muốn cắn vào.
Ngón tay thon dài trắng nõn của Thái tử khẽ giật giật. Nguyễn Lăng nơm nớp lo sợ áp mặt vào ngực hắn, khẽ gọi một tiếng đầy sợ hãi: “Điện hạ.”
Giọng nàng cực nhỏ, lại thêm chút khẩn trương, âm thanh mềm mại như rót mật vào tai. Thái tử liếc nhìn nàng, bàn tay đột nhiên mạnh mẽ nắm chặt lấy cổ tay trắng nõn của nàng, nhẹ nhàng ép nàng vào góc tường.
Động tác của hắn rất mạnh bạo, không cho nàng cơ hội né tránh. Vạt áo trước của Nguyễn Lăng nới lỏng, lộ ra làn da lạnh lẽo. Nàng kêu lên một tiếng, định đưa tay che lại.
Nhưng hành động che đậy nửa vời ấy lại càng gợi cảm hơn so với sự thoải mái phóng khoáng ban đầu.
Ánh nến trong phòng sáng tỏ, Thái tử nhìn xuống đôi gò bồng đảo kia, ánh mắt thất thần, giọng khàn khàn: “Không ngờ tứ cô nương trông yếu đuối mong manh như vậy, mà lại ẩn chứa vẻ đẹp đến thế.”
Hắn cúi thấp giọng, mang theo chút hài hước: “Cũng không nhỏ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT