Bánh Hồ rốt cuộc ngon như thế nào, Thẩm Kim cuối cùng cũng không biết được cái gì từ chỗ Trần Nhị Sơn.
Bởi vì Trần Nhị Sơn là một hũ nút, hắn chỉ "ừm" một tiếng, sau đó liền không còn sau đó nữa.
Thẩm Kim đợi trái đợi phải, không dễ dàng gì mới đợi được Thẩm Ninh và Tang La vào nhà, Thẩm An quay lại tiếp tục cuốc đất, Thẩm Kim không để ý tới Trần Tiểu Nha mà thằng bé ghen tỵ không thôi đứng đang phía sau Thẩm An, kéo Thẩm An sang một bên, cấp thiết hỏi: "Thẩm An, còn có bánh Hồ không?"
Đường huynh đệ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, Thẩm An quá hiểu rõ Thẩm Kim, từ lúc Tiểu Nha Nhi nhắc đến bánh Hồ cậu bé liền biết sắp xong rồi, quả nhiên.
Làm xong hôm nay nói không còn tóp mỡ nữa, còn có thể đá người đi được sao? Đừng nói sau này ngày nào cũng đến đây ngồi xổm đó chứ?
Thẩm An chỉ mới nghĩ như vậy, bả vai liền rũ xuống, cậu bé lạnh mặt nói: "Hết rồi, chỉ có một miếng rất nhỏ, còn là đồ ăn trưa ngày hôm qua ba người chia nhau ra ăn."
Thẩm Kim nghe đến hai từ hôm qua, cả người đều ỉu xìu, đến cơm trưa thằng bé cũng bị bỏ qua.
Người ở thời đại này cũng không ăn cơm trưa, ít nhất người ở thôn quê không ăn.
Sự chú ý của thằng bé rơi vào hai chữ hết rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT