Lý thị thầm thở phào nhẹ nhõm, nghe đến câu sau thì càng vui vẻ hơn, trong lòng nói Tang La cứng rắn một chút, ngàn vạn đừng tới.
Trước kia bà ta sợ nam nhân nhà mình còn nhớ thương cái chết của Thẩm Liệt mà lo liệu chuyện bên phía đại phòng, xây nhà không phải là công việc nhẹ nhàng gì, bên nhà tranh kia đến một cái bếp cũng không có, bao ăn lại càng tốn kém, bà ta sợ nam nhân quan trọng mặt mũi, lại mềm lòng, quay đầu lại ôm đồm chuyện làm cơm về trong nhà.
Bán rau dại có thể kiếm được mấy đồng? Đừng đến khi mời người ta đến giúp, không lo được bữa cơm, còn đến nhờ bà ta lo liệu.
Loại mua bán thua lỗ này Lý thị không làm.
Về phần người trong thôn nói xấu sau lưng, cứ nói đi.
Chuyện lúc phân gia và lần trước Tang La đối đầu với bà ta ở ngoài cửa viện, Lý thị bây giờ cũng coi như trở mặt, thích nói gì thì nói, dù sao bà ta cũng không mất một miếng thịt, có thể tiết kiệm lương thực và đồ ăn mới là thực tế nhất.
Nhân lúc thêm dầu vào lửa: "Cũng đúng, ta thấy Tang thị kia cũng rất lợi hại, cũng không coi chúng ta là thúc thẩm, nếu không chuyện như vậy cũng sẽ không để Trần gia nhảy lên đầu chúng ta như thế này, vậy chúng ta hà cớ gì mặt nóng dán mông lạnh, nàng thích làm thế nào thì làm, nhà cũng phân rồi, sống tốt sống xấu gì cũng không phải việc của chúng ta."
Thẩm Tam đen mặt không nói.
Lý thị biết lần này đổ dầu đúng chỗ rồi, cháy đi, cháy đi, bà ta cười khúc khích nói: "Được rồi, ông không muốn ra ngoài thì nghỉ ngơi, trái phải mấy ngày nay trong ruộng cũng không có việc gì lớn, vừa hay trông Điềm nha, ta đi xuống ruộng một chuyến, số rau kia nên thu thì thu, nhân lúc trời nắng phơi làm rau khô, nếu không vào đông không có nhiều rau để ăn."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT