Hoàng đế đã bật cười khoan khoái, y đứng dậy đi xuống mấy bước, vòng quanh mấy con lợn kia: "Mấy con lợn này tốt lắm! Gấm vóc lụa là, của ngon vật là cũng chỉ dâng vào kho riêng của trẫm, nhưng phương thức thiến lợn và cách trồng khoai mài lại là dâng cho bách tính Đại Tề, máy cày và cống phẩm này của Thiệp Châu là cống phẩm tốt nhất trẫm nhận được trong năm nay."
Tằng Tử Khiên khom người đáp: "Còn có một chuyện khác, theo Tang thị nói thịt của con lợn đã thiến tươi ngon, mùi hôi tanh mà vốn dĩ đa số người không thích cũng không còn nữa, Tang thị từng mổ một con lợn thiến đã tám tháng tuổi, nửa tháng trước vì phải dâng thịt khô cho thánh thượng nên lựa chọn nguyên liệu không dám lơ là, bèn hỏi mượn thê tử của thần một con lợn thiến sáu tháng tuổi để mổ thịt, khi đó người hầu của thê tử thần đã mang về một miếng thịt đã nấu chín, quả thực là đúng như lời nàng ấy nói, chất lượng thịt tốt hơn rất nhiều so với thịt lợn thông thường."
"Còn có chuyện này?" Chuyện này chớ nói đến Hoàng đế, tới cả một đám đại thần cũng đều thấy lạ, Hoàng đế nhìn sáu con lợn kia rồi quay đầu nói với quan của Thái Phủ Tự: "Ngươi sai người khiêng sáu con lợn này xuống, trong bốn con nuôi tốt này chọn lấy hai con lợn thiến rồi lập tức mổ thịt, trời cũng muộn rồi, hôm nay trẫm mời chúng khanh cùng thử xem con lợn đã thiến này tươi ngon như nào."
Quan thừa của Thái Phủ Tự vâng lời, sáu con lợn ở hoàng cung Đại Tề rong chơi nửa ngày trời trong điện đường của thiên tử, rồi lại bị kẻ hầu cung kính khiêng ra ngoài, đương nhiên sắp đi sang một vận mệnh khác.
Một buổi triều sớm của Đại Tề kéo dài từ sáng sớm đến chiều muộn, một đám người ngày xưa từng cực kỳ ghét thịt lợn mà hôm nay thực sự lại đang ăn một bữa tiệc thịt lợn.
Chớ nói phải lấy hết can đảm mà bọn họ cũng muốn biết có phải ngon tuyệt giống như Tằng Tử Khiên nói hay không nên tất cả đều ăn, còn nghiêm túc bình phẩm, cái mùi mà bọn họ không thích kia đúng thật là không có.
Những người mấy ngày trước còn cười cợt Tằng Tử Khiên giờ đang cảm thấy tươi mềm ngọt nước trong miệng, béo nhưng không ngấy, thịt lợn kho hoàn toàn có cảm giác khác hẳn với thịt dê, cũng không có gì bì được. Nhìn nụ cười vương đầy gương mặt của đế vương đang ngồi trên ngự tọa, thứ sử một châu như Tằng Tử Khiên trực tiếp được Hoàng đế ban cho ngồi cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play