Buổi trưa trời quá nóng, hai phụ tử Trần lão hán và Trần Hữu Điền cũng ở nhà, gia đình ngồi cùng nhau, nghe Tần Phương Nương thao thao bất tuyệt cẩn thận kể lại quá trình vào huyện thành ngày hôm nay, từ cách làm sao vào thành, lại làm sao nghe thấy tiếng chiêng, làm sao vào được chợ Đông, chợ Đông lại lớn thế nào náo nhiệt ra làm sao, bán đậu phụ thần tiên như thế nào, kể đến kích động không thôi.
Đặc biệt là khen Tang La, khen Tang La sao lại nhường một phần nhiều đậu phụ thần tiên như vậy cho nàng ấy bán; khen Tang La lúc mới bắt đầu giúp nàng ấy đóng thuế chợ cho lần đầu tiên khi nàng ấy không nỡ nộp thuế chợ, khiến nàng ấy có khởi đầu tốt đẹp, cũng tiếp thêm dũng khí cho nàng ấy; khen Tang La đến trong huyện còn nhớ thương mua cho hai huynh muội Thẩm An một miếng bánh Hồ, còn chia cho nàng ấy một phần.
Nói tóm lại trong hai từ: hiền hậu!
Khen đến cuối cùng còn khen mẹ chồng nhà mình, trong những ngày tháng nguy nan đã đưa tay ra giúp đỡ, cho nên mới có được tình hữu nghị của Tang La, nhà bọn họ bây giờ mới có thể bán đậu phụ thần tiên kiếm sống.
Cho nên nói, ở hiền gặp lành, mẹ chồng nàng ấy là người vô cùng tốt bụng, bây giờ phúc báo đến rồi.
Trần bà tử: ...
Lần đầu tiên biết nhi tức phụ biết nói chuyện như vậy.
Đây đúng là ở phiên chợ học được cách rao hàng, gan cũng lớn hơn, da miệng trở nên linh hoạt?
Tần Phương Nương hoàn toàn không phát hiện ra ánh mắt của mẹ chồng đang nhìn mình, nàng ấy quá hưng phấn, dọc đường đi cùng Tang La thì không sao, vẫn coi như bình thường, bây giờ về nhà, đều là người nhà của mình, lúc này không đè nổi niềm hưng phấn nữa, nói chuyện không phanh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play