Hơn nữa lại nói, ở vùng núi này bọn họ có thể dễ dàng kiếm được một trăm tám mươi mẫu đất, kỳ thật tất cả đều nhờ vào sự chăm sóc của những người dân trong thôn ngoài thôn ở miền núi này, quan trọng hơn chính là thanh danh của Tang La, đây mới là cơ sở của sự tín nhiệm.
Nhưng ngẫm lại thì chuyến đi này mỗi người được nhận năm lượng bạc, còn có sáu mẫu đất vùng núi, cảm thấy mặc dù việc này hơi phiền toái nhưng cũng đáng.
Tuy Hứa Văn Khánh không nói tỉ mỉ, nhưng Thẩm Liệt cũng đoán được vài phần. Hắn cười cười, không bình luận gì, chỉ hỏi Hứa Văn Khánh: "Đã nói với Trần a nãi chưa?"
Hứa Văn Khánh gật đầu: "Đã nói rồi, ta thấy a nãi đã sớm làm xong thức ăn, lúc này sợ là ngay cả nước để tắm rửa cũng đã đun sôi hết rồi."
Tới đây hắn nói thêm: "À, số thịt kia sư phụ đừng đem tặng, hoặc là thịt ăn, hoặc là sớm đem bán đi. Cũng may là trời hiện nay lạnh, nên thịt vẫn còn tươi. Ta và Cam sư huynh đi trước."
Trên người tiểu tử này có chút khí khái giang hồ đấy, không thèm gọi là Cam nhị thúc, thích nói Cam sư huynh cho xuôi tai.
Thẩm Liệt buồn cười, khoác vai hai người: "Được, miếng thịt này ta nhận. Cảm tạ quà năm mới của các ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT