Lời Tang La nói không sai.
Đại Tề hiện tại thật sự rất nghèo, ngoại trừ đại tộc bản địa như Trịnh - Vương - Lâm, cho dù là Tằng thị, vừa từ Thái Nguyên đến Thiệp Châu làm quan không lâu, cũng không khá hơn các quan viên khác là mấy, bởi vì cách quá xa, bàn tay của gia tộc nhất thời chưa duỗi tới nơi này được.
Cho nên Thẩm Liệt mang theo bốn mươi năm mươi cân thịt, nói là tìm tuỳ tình bên người Tằng đại nhân, cho dù hắn không gọi là tên họ thậm chí là tên của tuỳ tùng kia, nói là lúc trước đưa sách cho hắn, nhờ người nghe ngóng giúp, lão trượng canh giữ sau phủ Thứ Sử còn thật sự hỏi được giúp hắn.
Tuỳ tùng kia vô cùng ấn tượng với Thẩm Liệt, biết chủ tử có cảm quan không tồi với Thẩm gia, nghe là tới đưa quà cảm ơn, bảo Thẩm Liệt đợi một chút, hắn đi đến tiền nha gửi lời.
Tằng Thứ Sử bận đến đầu bù tóc rối, hận không thể chia làm hai người để làm việc, hôm đó đến Đại Hưng Trang nhìn thấy khoai mài, tiện lời dặn dò một câu mang tặng sách xong, quay đầu liền ném người ra sau đầu, cũng không quá nhớ rõ. Qua lâu như vậy, đột nhiên nghe thấy người mang mấy chục cân thịt lợn rừng đến làm quà cảm ơn, cũng nhướng mày.
Hắn cũng không khách khí, bảo tuỳ tùng nhận lấy, không giữ cho riêng mình, bốn mươi năm mươi cân thịt, bảo tuỳ tùng phân phát cho các tiểu lại dưới quyền.
Cuộc sống của quan viên còn tốt, tiểu lại đúng thật chỉ dựa vào một chút lương thực mà triều đình coi là lương bổng phát vào mỗi tháng để sống tạm qua ngày, thịt gì đó nào có cách tìm được? Giờ cũng tốt, gần đến cửa ải cuối năm, cũng coi như có chút dầu mỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT