Bên này còn chưa kịp lên tiếng, bên kia Hứa Văn Khánh đã làm xong mấy chiêu cuối cùng, lớn tiếng hỏi: "Sư phụ, luyện tập xong phương pháp vung gậy rồi, tiếp tục luyện nữa không?"
Thẩm Liệt nhìn qua nói: "Nghỉ ngơi một lát."
Đám hài tử reo hò.
Tang La buồn cười, trong tay cầm lấy gậy dài đi tới, chào hỏi Chu Lại Tử.
Chu Lại Tử thấy nàng lưu loát nhanh nhẹn, trong núi giờ đã hô lạnh nhưng hai má Tang La lại hồng hào, trên chóp mũi đổ mồ hôi mịn, khen ngợi: "Tức phụ A Liệt có bản lĩnh, cung tên cũng biết bắn, gậy dài này cũng đánh rất hay."
Tang La nghe vậy bật cười, đúng là cần tới thứ gọi là thiên phú, nàng đánh ra hình ra dạng như vậy là kết quả Thẩm Liệt dạy riêng cho nàng và Thẩm Ninh hơn nửa canh giờ trước sơn động vào ban đêm, liền nói: "Không đáng để khen, cháu cũng chỉ là giàn hoa, phải luyện tập thêm mới có thể tự bảo vệ mình."
Lại nói với mấy người Phùng Đại Lang: "Những người ở lại trong thôn có thời gian rảnh cũng phải tranh thủ luyện tập, khu vực bên trong sẽ không thái bình, đợi càng có nhiều người ở bên ngoài chạy vào trong đây, có một số người hẳn là cũng chạy vào theo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play