Sự phấn khích ấy chẳng kém gì so với chính nàng ấy bắn trúng.
Thẩm Liệt cũng nhìn thấy con sói ngã trên mặt đất ở bên cạnh gốc cây không xa, trên mình nó vẫn còn cắm một mũi tên tre, màu máu hơi đen.
Chính Tang La cũng hơi hưng phấn, trong mắt nàng như chứa nụ cười, nàng hỏi: "Mũi tên này của ta không uổng công luyện đâu nhỉ?"
Nói đùa một câu rồi nàng mới nghiêm túc nói: "Thật ra là khoảng cách rất gần thế nên may mắn bắn trúng được, nếu không với sức và độ chuẩn xác của ta thì đều không đủ, may mắn thôi."
Trái ngược lại, Thẩm Liệt lại lấy làm vui, trên gương mặt toàn là sự tươi cười: "Giỏi lắm."
Chỉ mỗi sự ứng biến và lòng gan dạ này thôi đã mạnh mẽ lắm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play