Lúc này người nhiều nhất trong y quán chính là thương binh, gần như không có bách tính đến chỗ này xem bệnh, mấy người Hứa chưởng quỹ vừa vào liền vô cùng bắt mắt.
Lão đại phu bận đến mức chân không chạm đất, Hứa chưởng quỹ thấy vậy, xoay người đi về phía chưởng quỹ y quán đang xử lý cho binh sĩ bị thương nhẹ.
Có thể mở y quán, cho dù là mời đại phu về ngồi trong quán, chưởng quỹ cũng hiểu y dược, mà Hứa chưởng quỹ ở Đông Phúc Lầu nhiều năm, quan hệ trong huyện cũng không tệ.
Hắn bước lên phía trước, gọi người kia một tiếng Phương chưởng quỹ, Phương chưởng quỹ vừa quay đầu lại liền nhận ra người đến, ngạc nhiên nói: "Hứa chưởng quỹ?"
Ánh mắt rơi vào trên người hai tiểu hài tử gần như không có chút nhúc nhích nào đang được hai chủ nô ôm kia: "Ngươi đây là?"
Hứa chưởng quỹ nói: "Hai hài tử này đói bụng lâu rồi, còn ăn bánh đất mấy ngày, làm phiền ngươi xem giúp cho chúng trước, còn cứu được hay không, cứu thế nào."
Phương chưởng quỹ vừa nghe vậy sắc mặt liền thay đổi, không dám trì hoãn, nói với thương binh đang thay băng kia một tiếng, lập tức đưa Hứa chưởng quỹ đến bên cạnh bàn chẩn bệnh, kiểm tra mạch đập, lại nhấc y phục của hai tiểu hài tử lên xem bụng của hai đứa có sưng lên hay không, ấn một hồi, cẩn thận hỏi gần đây hai hài tử đã ăn những gì, cụ thể ăn bao nhiêu bánh đất, ăn bao nhiêu ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play