Động tác ăn của Lý thị dừng lại, mới nói: "Ta đói quá, không ăn nhiều một chút thì không có sức."
Giọng nói vô cùng yếu ớt, vốn dĩ đổ bệnh đã lâu vừa mới khỏe lại một chút, mấy tháng đói bụng, sau khi vào thành khó càng thêm khó, hôm nay đi tìm Điềm Nha đều dựa hết vào chí khí mới cầm cự được.
Thẩm Tam nhìn Lý thị, nhớ tới vào năm chạy nạn kia lúc người nhà nọ sắp chết, quá giống.
Cho nên ông ta không cảm thấy Lý thị ăn như vậy có gì không ổn.
Trái tim Thẩm Kim lại nghe đến run rẩy.
Thẩm Kim năm nay mới chín tuổi, thật sự không quá hiểu mấy lời Lý thị đặc biệt dặn dò trước khi trở về lều, chỉ biết nương sẽ không hại mình, ngoan ngoãn nghe lời.
Đến lúc này, nhìn nương nó cầm đống bánh đất mà từ trước tuyệt đối không bao giờ ăn nhiều, giờ đây lại mặt không biểu tình mà đưa đến bên miệng nuốt xuống, lại nghe câu không ăn thì không có sức kia, trong lòng không hiểu sao lại dâng lên cảm giác sợ hãi và hoảng loạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play