Khi con người trong cơn đói khát cùng cực, trong đầu ngoại trừ khát cầu về thức ăn ra, không còn nghĩ được thứ gì nữa.
Thẩm Tam ngấu nghiến ăn nó, thậm chí bỏng chết cũng không sợ.
Ba huynh đệ ở trong lều nhìn nhau mỉm cười, cả người Vương Mỹ Nương lại co rúm vào trong góc giường, vùi đầu vào giữa hai đầu gối, cả người cuộn tròn thành một đoàn.
Thẩm Tam cũng không chú ý nhiều với hài tử Vương gia cùng thôn kia, ngoại trừ dính líu tới giao tình một bát canh thịt lúc ban đầu, lúc nàng ấy múc nước canh thịt ông ta có nhìn nàng ấy vài lần thì toàn bộ tâm tư của ông ta đều đặt vào bát canh thịt kia, mãi đến khi một hán tử khác trong nhà này trở về, trong tay xách một cái tay nải.
Thẩm Tam đã ăn sạch bát canh lớn kèm theo chỗ thịt kia, dạ dày cuối cùng cũng có thức ăn, cảm giác thỏa mãn và mãn nguyện lâu rồi không gặp.
Ăn xong, sự chú ý của ông ta cuối cùng cũng thoát khỏi hai loại ý niệm duy nhất là đói và thịt xen lẫn vào nhau kia, sau đó, nhìn thấy hán tử vừa trở về.
Hán tử kia nheo mắt nhìn ông ta, hỏi huynh đệ trong nhà xảy ra chuyện gì, nghe mấy huynh đệ vô cùng ý vị nói vài câu, cũng mỉm cười, sau đó, ở trước mặt Thẩm Tam mở tay nải kia ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play