Hứa chưởng quỹ ngước mắt lên, đặc biệt là khi nhìn thấy người từ ngoài cửa bước vào, hai mắt mở to, phắt một tiếng đứng lên, buột miệng gọi một tiếng: "Lệnh Trinh!"
Lại sải bước tiến lên đón: "Sao nàng lại tới đây?"
Chuyển mắt liền nhìn thấy sau lưng thê tử còn có trưởng tử Văn Khánh, thứ tử Văn Hoằng.
Người một khắc trước còn đang nghĩ đến chớp mắt liền xuất hiện ở trước mặt, Hứa chưởng quỹ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, vui mừng thì không cần nói, kinh ngạc là vì bên ngoài bây giờ không thái bình, mặc dù dân tị nạn từ phía bắc chưa đến nhưng địa phương không biết đã có bao nhiêu lương dân biến thành dân tị nạn.
"Sao nàng và các con lại tới đây?"
Nguỵ Lệnh Trinh biết hắn lo lắng cái gì, cười nhẹ trấn an: "Ta đến tiêu hành của Vương gia mời vài vị tiêu khách đưa chúng ta tới, cũng không mang theo thứ gì bắt mắt, trên đường đi còn khá yên bình."
Hứa chưởng quỹ đang lo lắng nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT