Thẩm Liệt từ tầng hai đi xuống, chính mình cũng rất ngạc nhiên, hắn nghiêng đầu nhìn Tang La, ánh mắt rất sáng, vẻ mặt tràn đầy mong đợi hỏi: "Là dáng vẻ nàng muốn sao?"
Nghe hắn hỏi như vậy, Trần Hữu Điền và Trần Đại Sơn bận rộn mấy ngày nay đều vô thức nhìn qua.
Đặc biệt là Trần Hữu Điền, thời niên thiếu hắn đi theo sư phụ học mấy năm tay nghề, nhưng tay nghề không dễ truyền ra ngoài, sư phụ thu những học đồ như bọn họ chẳng qua là muốn lao động miễn phí, tay nghề thật sự đều luôn giấu kỹ, học được ba bốn năm, thứ học được rất ít, sau này thành gia cũng không thể trì hoãn thời gian trên việc này nữa, liền quay về làm ruộng, sau đó nữa gặp thiên tai phải chạy nạn.
Chút tay nghề học được kia cũng là chạy nạn đến thôn Thập Lý sau khi định cư làm đồ đạc trong nhà từ từ mới có tác dụng, đều là dựa vào chính mình mày mò từng chút một. Hắn có thể làm ra đồ đạc thô ráp có thể dùng trong nhà, nhưng làm ra thứ tinh xảo mới lạ như này đây vẫn là lần đầu tiên trong đời.
Cho nên Thẩm Liệt vừa hỏi, Trần Hữu Điền lập tức nhìn về phía Tang La.
Kiểu dáng của thứ này chính là do Tang La vẽ ra.
Tâm tình lúc này giống y như đúc khi còn là thiếu niên vừa học nghề nộp phần bài tập đầu tiên, đợi sư phụ nhận xét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play