Thẩm An nhớ lại tình cảnh hồi nãy, sau đó lại nghĩ tới lúc đại ca hắn nói những lời này, rồi lại nhớ đến thần sắc trên mặt Vương Xuân Nương lúc nãy - là trào phúng sao?
Đôi môi cậu bé mím chặt lại, trong lòng vô cùng khó chịu.
Đại ca và Đại Sơn ca cực cực khổ khổ dẫn theo mọi người bôn ba mấy tháng trời, đến đêm qua mới có thể tính là yên ổn xuống dưới, này chỉ vừa mới muốn dẫn mọi người ra ngoài kiếm chút lương thực, trước khi ra ngoài nói vài câu còn không được à?
Trào phúng cái gì? Dựa vào cái gì mà trào phúng?
Cậu bé tức giận đưa mắt nhìn phía đối diện sơn cốc, đi vòng được núi một lát là sẽ tới nhà của Vương Xuân Nương, cho dù có là mẹ ruột của Hổ Tử thì cậu cũng tức giận.
Hơn nữa rốt cuộc mấy bao đựng gạo kê của bọn họ là do ai phá, việc này còn chưa có kết luận đâu, đại tẩu không nói với cậu chuyện này rõ ràng, cậu cũng không muốn suy đoán... Lúc này, Thẩm An lại không khỏi liếc mắt nhìn phía nhà Vương Xuân Nương một lần.
Không thể nào?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play