Một tiểu nương tử như thế, lại rơi vào trong một gia đình nghèo khổ như bọn họ, có lẽ còn không bằng ở trong gia đình bình thường, lúc không có ai nàng còn để ý không muốn cởi giày vớ xuống nước nơi dã ngoại, sao có thể đồng ý cởi bỏ giày vớ, đi chân trần xuống ruộng, làm chân dính đầy bùn đất trước mặt người ngoài được chứ.
Cho nên Thẩm Liệt chưa bao giờ nghĩ đến chuyện để Tang La cày ruộng, mấy ngày trước đã tính toàn thời gian rồi sắp xếp hết mọi thứ rồi.
Tang La thật sự không ngờ rằng lúc trước nàng chỉ là vì muốn làm Thẩm An không nghi ngờ nên mới nói như thế, lại bị Thẩm Liệt biết được, hơn nữa hắn còn nhớ kỹ, nhưng mà nàng đúng là không quá hiểu mấy chuyện cày ruộng này.
Lúc trước khi ở trong núi thì nàng cũng chỉ trồng rau nuôi ra, thật sự chưa bao giờ trồng ruộng, bởi vì thật ra nàng rất sợ đỉa, lúc còn nhỏ ở trong cô nhi viện cũng không biết đến nó, nhưng mà năm đầu tiên dọn vào núi ở đã từng nhìn thấy cảnh có người từ dưới ruộng lên trên đùi bị vài con đỉa bu vào hút máu.
Từ sau lần đó, nàng hoàn toàn không hề nghĩ đến chuyện làm ruộng này nọ nữa.
Trồng ít rau nuôi vài con gà thì còn được, cơ thể vốn dĩ đã không khỏe, nàng cũng không thể chịu cực khổ như thế được, cho nên trong mấy năm kia nàng toàn là tìm đồng hương trong núi mua gạo về ăn, không đắt, một năm cũng không tốn bao nhiêu tiền, cũng đều là thực phẩm xanh thuần thiên nhiên.
Nghe Thẩm Liệt nói không cần nàng đi làm ruộng, để Thẩm An đi làm, thật ra trong lòng Tang La cũng thở phào nhẹ nhõm, ngẫm lại cánh đồng ruộng thuộc về gia đình bọn họ, đúng là không lớn lắm, lập tức quay đầu nhìn Thẩm An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT