Thẩm Kim cũng tỉnh giấc vào lúc gần canh Năm như hằng đêm lúc trước.
Hai tháng gần đây thằng bé đã quen với việc ngủ đến giờ này là tỉnh.
Nhà họ Thẩm không có thứ gì có thể xem giờ, trong cái thôn nhỏ hẻo lánh này cũng không có canh phu gõ canh nên Thẩm Kim không hay biết thời gian, thằng bé bèn nhắm mắt vểnh tai chờ mấy tiếng "chim hót" kia. Đợi lâu mà cũng không thấy, đợi mãi đến nỗi thằng bé nghi ngờ có phải hôm nay mình chưa ngủ được bao nhiêu đã tỉnh rồi không, tỉnh sớm quá nên nhầm giờ giấc?
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, thằng bé nhìn ra ngoài cửa sổ dường như có tia sáng hơi le lói, có điều vẫn còn tối nên có thể là ảo giác chăng?
Sau đó Thẩm Kim nghe thấy tiếng gà trống trong thôn cũng cất tiếng. Chẳng lẽ gà trống cũng dậy sớm?
Thằng bé kiềm nén, lẩm bẩm trong bụng, chốc chốc lại nhìn về phía cửa sổ nhanh như cỏ mọc, lại đợi thêm một khoảng thời gian dài nữa, sau đó thì ngạc nhiên vì trời đã hơi sáng rồi, ngày thường lúc này mọi người đã bắt đầu tụ họp rồi nhỉ?
Thẩm Kim cảm thấy có lẽ Thẩm An đã quên thằng bé rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play