Chào tạm biệt xong, Vương bà tử lặng lẽ hỏi nhi tức phụ: "Nhìn thấy lương thực trong phòng rồi đúng không?"
Đại tức phụ Vương gia: "Nhìn thấy rồi, vẫn giống như lần trước đó, không thiếu một chút nào! Nương, nơi giấu lương thực trong tộc thật sự cho người Lư gia biết sao?"
Vương phu nhân phì cười: "Thật sự có thể cho bọn họ biết sao? Nhà chúng ta đồng ý, trong tộc cũng sẽ không đồng ý, đến lúc đó tìm một chỗ dẫn bọn họ gánh lương thực đến đó trước, lương thực của chúng ta cũng giả bộ gánh đến đằng đó, để xem có thể bảo vài vị thúc bá của các ngươi hợp tác thì càng tốt, đợi lát sau lại chuyển đi là xong việc."
Đại tức phụ Vương gia mỉm cười: "Đây là một ý kiến hay."
Chuyển đi nơi khác, sau này số lương thực này muốn dùng như thế nào đều phải do nhà nàng ta quyết định, nghĩ đến chỗ lương thực đầy phòng kia, mẹ chồng nàng dâu Vương gia thật sự cảm thấy cả cơ thể và tinh thần đều thoải mái!
Tiễn hai ôn thần đi, Lư bà tử trở về nhà cũng rất thoải mái, cuối cùng cũng coi như đã ứng phó xong, từ ngày mai trở đi, không cần phải nói lời hẹn gặp lại nữa, nếu lần sau còn có thể gặp lại, bà ấy cũng không cần lại giả ngốc diễn kịch cười với bà ta, mà có thể trực tiếp nói móc lão bà tử kia đến chết!
Khoá cửa viện lại, Lư bà tử lấy ra chiếc chìa khóa đang treo sát bên người, mở ổ khóa căn phòng phía Tây ra, đẩy cửa vào, kệ tre gần cuối căn phòng phía tây đã được chuyển đi sạch sẽ, chỉ có hàng ở ngoài, 'lương thực' được chất đến chỉnh tề ngăn nắp, bao tải một cái cũng không thiếu, một cái cũng không thừa, cho dù mắt thường nhìn qua cũng chẳng thấy cách sắp xếp có thay đổi gì nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play