Lư bà tử biết, mặc dù bọn họ chỉ nói phòng dân tị nạn, cũng không nói rõ cái gì, trong nhà thông gia phía trên còn có lão nhân, đều là tuổi đời đã trải qua chiến loạn, hẳn là cũng nghĩ tới việc tìm đường lui, lúc đầu đọc được thư nhà bọn họ gửi liền lập tức chuẩn bị lương thực, bột mì trắng và gạo không mua nổi, đậu khi còn rẻ lại tích được không ít, những thứ này chỉ sợ cũng tìm chỗ để giấu.
Bà ấy gật đầu: "Được rồi, làm việc của mình đi, hết thảy phải cẩn thận, cũng truyền giúp lời của ta đến cha nương gia gia nãi nãi ngươi, phải bảo trọng."
"Vâng, bá mẫu cũng phải bảo trọng, tỷ tỷ cháu từ trong huyện trở về, ngài cũng truyền lời giúp chúng cháu, không cần lo chuyện trong nhà, nhà ngài đã giúp chúng cháu rất nhiều rồi."
Đáy mắt Lư bà tử có chút nóng ran, bà ấy gật đầu: "Được, được."
Hai huynh đệ gửi chim trĩ cho Lư bà tử, tạm biệt xong liền rời đi, lần này Lư bà tử tiễn mãi đến cách ngoài viện một đoạn xa.
Trong tình huống tương tự, thật ra còn có Thi gia và Chu gia, Thẩm Liệt hơn mười ngày nay ở trong thôn cũng không nhàn rỗi, ngoài việc dạy dỗ hài tử của năm nhà, cũng bí mật thương lượng với mấy nhà, cũng dạy chọn thêm một hai con cháu từ một hai nhà thông gia đáng tin cậy của mấy nhà, không dạy gì khác, chỉ dạy săn bắn, lại dạy một vài phương pháp phòng lưu dân để tự vệ.
Mấy nhà đi đưa thư, đều dặn dò không được phô trương, mọi người đi đường núi, trực tiếp gặp mặt ở trong núi, thời gian địa điểm học tập giống với hài tử của năm nhà, cũng là bắt đầu học từ mù mờ, đến cuối cùng, mỗi nhà nhận được một bình bảo vệ tính mạng rất nhỏ, ai cũng cẩn thận nhận lấy, hơn nữa đều giữ mồm giữ miệng không nói trong nhà trong tộc, dân tị nạn đều vây quanh cửa thành rồi, thời khắc quan trọng thật ra cũng có thể xem là con át chủ bài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT