Bên kia, Thẩm Liệt và Trần Đại Sơn ra khỏi tiểu viện đi xuống núi, trên mặt Trần Đại Sơn không khỏi nở nụ cười, đợi ra khỏi triền núi, xác định bên tiểu viện chắc chắn không thể nào nghe được giọng nói của hắn, hắn dùng khuỷu tay chạm vào Thẩm Liệt, nói đùa: "Vận may của tiểu tử ngươi cũng quá tốt rồi đấy, có tức phụ đúng là khác, ra ngoài có người chuẩn bị đồ ăn đồ uống, chậc, ta đã hai mươi rồi, tức phụ ở đâu còn chẳng biết."
Thẩm Liệt mỉm cười liếc nhìn hắn: "Muốn cưới tức phụ như ta, bảo a nãi với thẩm cho ngươi đi xem mắt, nhân lúc bây giờ còn thái bình."
Trần Đại Sơn chỉ nói vài câu bên miệng, nghe vậy xua tay: "Đừng như vậy, người nhà mình có thể sống đã không dễ dàng gì rồi, vượt qua mấy năm này lại nói đi."
Thẩm Liệt nghe xong chỉ cười, lại đi vào sâu hơn một chút, nhìn bốn phía không có người, thấp giọng nói chuyện Chu Thôn Chính muốn nhờ bọn họ giấu giúp lương thực, bao gồm chuyện người Chu gia không cần biết giấu lương thực chỗ nào, cũng đảm bảo tuyệt đối không tiết lộ nửa chữ ra bên ngoài.
Trần Đại Sơn nghe xong liền hỏi Thẩm Liệt: "Ngươi nghĩ như thế nào?"
Thẩm Liệt nói: "Ta thấy cũng được, chúng ta đi một đường về đây, trong núi không thiếu trộm cướp, nhà Chu thúc nhân phẩm không tệ, nam đinh trong nhà cũng nhiều, chúng ta muốn an toàn vẫn nên kết bạn đồng hành với người có thể tin tưởng mới được, nhiều thêm một người nhiều một phần sức lực."
Trần Đại Sơn cũng công nhận nhân phẩm của Chu Thôn Chính: "Bên ta không có vấn đề gì, bên phía Thi đại thúc và Lư nhị thúc hỏi sau, phỏng chừng sẽ không có ý kiến."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play