Bữa sáng là sữa đậu nành ăn với bánh rán trứng gà bã đậu, Tang La và hai hài tử thường ăn như vậy thì không sao, Thẩm Liệt lần thứ hai uống sữa đậu nành, lần đầu tiên ăn bánh rán bã đậu, thêm bột mì, trứng, rau củ băm nhỏ, lại nêm nếm gia vị rồi chiên trong dầu, thơm đến nỗi căn bản không thể ngừng lại được.
Hắn cũng biết mình ăn rất nhiều, nếu không phải Tang La làm hai đĩa lớn, có khi Thẩm Liệt thật sự không dám hạ đũa xuống nữa.
Tang La nhịn cười, bánh rán bã đậu nhà bọn họ đúng là có thể bao ăn no.
Thứ khác nhà bọn họ không có nhiều, bã đậu lại không thiếu, nhà mình ăn không hết thỉnh thoảng còn mang cho mấy nhà một ít, gà vịt ngỗng trong nhà mỗi ngày cũng dựa vào cái này để nuôi lớn, dù vậy cũng không thể tiêu thụ hết số bã đậu, phần dư lại đều hong khô phơi khô mang đi cất.
Hai đĩa bánh bã đậu phụ, Tang La cộng thêm hai tiểu hài tử còn chưa ăn xong một đĩa, Thẩm Liệt một người ăn sạch một đĩa, Tang La đến bây giờ mới coi như biết sao hắn cao được như thế này. Đây cũng chính là thông minh, mười mấy tuổi liền biết đi cùng Trần Đại Sơn mày mò săn bắn, nếu không giống như Thẩm Tam và Lý thị, có thể nuôi hắn ăn no?
Thẩm Liệt cũng biết sức ăn của mình lớn, hai năm qua lại càng lớn, ăn xong có chút xấu hổ: "Ta và Đại Sơn lát nữa vào trong núi một chuyến, nhìn xem bắt con chim trĩ về thêm đĩa thức ăn."
Đặt vào hai năm trước hắn không dám nói vào núi bắt con gì đó về, bây giờ đã khác, gần một năm hầu như chỉ sống ở trong núi sâu rừng già, vẫn có chút tự tin này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play