Khi mọi việc trong nhà bếp đã làm xong, đã là giờ hợi.
Cả nhà tắm rửa xong, Thẩm Liệt chốt cửa viện lại rồi mới vào trong nhà, Thẩm An và Thẩm Ninh đã làm xong hai tấm rèm lau, đến cả cây lau sậy dư thừa cũng đều ôm đi cất ở kho củi trong hậu viện.
Loại chuyện như treo rèm tất nhiên thuộc về Thẩm Liệt, người cao nhất trong nhà, lúc này không có đinh, nhưng cũng không khó, ở giữa hai cái giường phía trên vừa hay có cái xà ngang, Thẩm Liệt đủ cao, đứng trên giường giơ tay lên là vươn tới, cố định dây thừng trên xà ngang, sau đó xuyên qua các khe hở giữa rèm lau để treo rèm.
Tang La dẫn hai tiểu hài tử đứng ở bên dưới chỉ vị trí và độ cao, sau một loạt thao tác, trong nhà liền nhiều thêm hai tấm rèm, thành công ngăn cách được ba phần tư của hai cái giường, chỉ còn dư lại phần cuối giường dùng để lên xuống giường.
Nói thật, thứ được tạo ra để ngăn cách hai chiếc giường, vị trí như vậy đứng từ cửa nhà nhìn vào thật sự không gọi là xinh đẹp như lời Tang La dỗ dành Thẩm Ninh.
Nhưng khi Thẩm An và Thẩm Ninh trèo lên giường nhìn lại, lại là một loại cảm giác rất khác, rất mới lạ, rất thú vị.
Hai tiểu hài tử đặc biệt hưng phấn, nhảy lên giường của mình nhìn mãi không đủ, còn dùng tay vén rèm lên duỗi đầu nhìn giường của Tang La.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT