Góc tường cách nhà bếp không xa, Phùng Liễu Nương cũng không đi ôm củi, đứng ở đó một hồi lâu, nghe thấy mẹ chồng nói đến nam nhân, nghe thấy giọng nói che chở của mẹ chồng, nước mắt rơi thành từng hàng.
Nàng ấy dùng lòng bàn tay đè xuống, lau nước mắt đi, hoãn lại một lúc rồi mới lặng lẽ đi đến phòng củi nhặt củi.
Mẹ chồng nói đúng, nàng ấy vẫn còn A Tuất, không thể cứ mãi đắm chìm trong nỗi buồn, nàng ấy phải đứng lên, vì hài tử nàng ấy cũng phải đứng lên.
*
Người cả thôn bận rộn cắt lúa, Tang La cũng không nhàn rỗi, bởi vì trong tay không dư tiền, chỉ có hai thăng đậu nành, nàng dứt khoát không chạy vào thành, gánh hàng rao bán ở các thôn lân cận.
Tang La không chỉ thu tiền, dùng lương thực dùng đậu dùng đồ ăn hoặc là trứng gà để đổi đều được, cứ như vậy, mua bán cũng không khó như trong huyện. Đồ ăn tươi ngon như vậy, nghe nói còn có thể bồi bổ thân thể, không cần tiêu tiền, dùng đồ trong nhà cũng có thể đổi, vào mùa màng bây giờ, đa số mọi người đều nguyện ý mua một miếng.
Rau thì Tang La cũng không thu nhiều, bởi vì không để được lâu, những thứ khác thì không giới hạn, nhưng cuối cùng dùng đậu nành để đổi lại là nhiều nhất, bởi vì lương thực và trứng gà ở trong mắt nông dân đều là thứ quý, không nỡ đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play