Cô đi thẳng vào phòng ngủ, thấy đèn trong phòng ngủ không bật, nhưng có thể thấy rõ Tạ Lẫm đang ngủ.
Hiếm khi Tạ Lẫm đi ngủ sớm như vậy, làm cô không khỏi lo lắng, cô cũng không bật đèn mà chỉ nhẹ nhàng đi tới, ngồi xổm xuống bên giường, xuyên qua ánh trăng bên ngoài cửa sổ nhìn rõ ràng khuôn mặt tuấn tú của Tạ Lẫm.
Anh khẽ cau mày, càm giác ngủ không được ngon giấc.
Trong giây lát, Chu Uyển Doanh cảm thấy có chút đau lòng, theo bản năng đưa tay chạm vào trán của Tạ Lẫm.
Tạ Lẫm ngủ không sâu, mơ hồ cảm thấy có một bàn tay nhỏ bé quen thuộc chạm vào trán mình, anh hơi tỉnh lại, nhưng không mở mắt, vươn tay ôm lấy Uyển Uyển đang ngồi bên cạnh mình, cằm nhẹ nhàng lướt qua tóc cô, âm thanh có chút khàn khàn, anh nhẹ giọng hỏi:
“Em về rồi à?”
Chu Uyển Doanh nghe thấy giọng nói của Tạ Lẫm có chút khàn khàn, trong lòng càng thêm lo lắng, nhẹ giọng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play