"Vậy là, cậu ấy cũng được Tự Kỳ đại nhân nhặt về à?" Mộc Đào tò mò đánh giá cậu thiếu niên tóc đủ màu sặc sỡ này.
Trong phòng khách của căn nhà gỗ ọp ẹp, tất cả những sinh vật còn sống hay đã chết trong lãnh địa đều tụ tập lại hóng chuyện.
Nơi vốn đã chẳng rộng rãi gì giờ càng thêm đông đúc, đến nỗi Kỳ Tri Thần phải mở tung cửa sổ, thò cả đôi cánh ra ngoài mới vừa.
Thịnh Yên và Lạc Dật thì chụm đầu vào nghiên cứu cuốn "Bách khoa Dị tộc" xem cậu chàng tóc màu này thuộc chủng tộc nào. Lạc Âm rót một cốc nước nóng, còn Mộc Đào tìm được sợi dây thun nhỏ, giúp Vu Gia Mộc buộc túm mái tóc dài bù xù thành một cái chỏm nhỏ xinh trên đỉnh đầu.
Vu Gia Mộc vẫn còn ngơ ngác, chưa hiểu chuyện quái gì đang xảy ra.
Cậu bần thần ôm cốc nước nóng, trên đầu là cái chỏm tóc đủ màu trông còn khá hoàn hảo (?). Nếu giờ mà khoác thêm tấm chăn lên người nữa thì trông chẳng khác gì cảnh cảnh sát chăm sóc nạn nhân trong mấy bộ phim truyền hình.
Mới vừa rồi thôi, cậu còn tưởng đời mình thế là chấm hết rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT