Lâm Trạch là sáng hôm sau mới biết được Lâm Tam Quý bỏ nhà trốn đi.
Cụ thể ra sao ban đầu hắn không rõ, chỉ thấy Lâm Tiểu Liên hốt hoảng chạy từ trấn về nói thế.
“Đại ca, cha bỏ nhà đi rồi!”
Lời này làm Lâm Trạch đang luyện chữ cả kinh, ngòi bút trong tay run rơi xuống đất.
Buổi sáng tư thục vốn không cần hắn lên lớp, thường thì giờ ngọ hắn ở trong thư phòng xem sách, luyện đề cùng luyện chữ. Một tay chữ đẹp trong khoa cử chính là lợi thế lớn, giám khảo bao nhiêu quyển thi, nhìn thấy chữ xấu liền chẳng còn tâm tình xem tiếp. Này ở thời nay hay đời trước cũng đều giống nhau.
Chương Tụ nghe tiếng la của Lâm Tiểu Liên cũng bị dọa, cha chồng bỏ nhà đi? Chuyện này đâu phải nhỏ.
Cha Lâm tuổi nói lão cũng chẳng quá lão, cổ nhân thành thân sớm đừng nhìn hài tử đông, kỳ thực mới hơn bốn mươi. Bất quá tuổi này cũng chẳng còn trẻ, rốt cuộc vẫn là trung niên đại thúc. Bỗng nhiên rời thôn, lại không một tiếng động đủ khiến người kinh hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play