Lâm Trạch cùng mọi người tới huyện thành Thanh Sơn thì vẫn còn cách ngày diễn ra yến tiệc Hối Hiền một ngày.
Hai ngày đường đi, trừ Phương Sơn Nguyên bị bức ép liên tục tinh thần mỏi mệt, thì phu phu Lâm Trạch cùng đám học trò đều còn tinh thần sảng khoái.
Khó khăn lắm mới có dịp vào huyện thành, bọn nhỏ vừa đến nơi đã nhấp nhổm muốn chạy đi xem cho thỏa sự hiếu kỳ.
Nhưng Lâm Trạch không cho phép nghiêm mặt nói mọi người phải nghỉ ngơi chỉnh đốn trong khách điếm, còn phải bổ lại mấy buổi học bị bỏ dở trên đường đi chủ yếu là phần kiến thức văn học của Phương tiên sinh.
Đám học trò chỉ biết kêu rên khổ sở nhưng trước uy nghiêm của Lâm tiên sinh, vẫn chưa ai dám cãi lời, chỉ đành ấm ức nghe theo.
Còn Lâm Trạch sau khi đóng vai thầy chủ nhiệm nghiêm khắc xong, liền cùng Chương Tụ tay trong tay ra phố dạo chơi, hưởng thụ một chút thời gian hai người hiếm có tiện đường mua ít công cụ dùng cho màn “quả chanh sinh lửa” đã hứa với lũ nhỏ.
Cái gọi là “quả chanh sinh lửa” thật ra chính là dùng quả chanh để phát điện rồi nhóm lửa một tri thức nhỏ trong kỹ năng sinh tồn dã ngoại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT