Buổi chiều, quả nhiên Chương Diệc Nho có tới, hắn ta vừa vào cửa đã thấy Tô Ly đứng trên cầu chậm rãi đi tới đi lui, vẻ mặt chăm chú, cũng không biết là đang làm cái gì.
"Khương muội muội."
Tô Ly thấy là hắn ta đến thì nở một nụ cười thân thiết từ xa, cũng lễ phép gọi đáp lại hắn một tiếng: "Chương ca ca."
Tiếng "Chương ca ca" này khiến bước chân của Chương Diệc Nho hơi khựng lại, sau đó hắn ta cũng mỉm cười, có điều nụ cười này hơi ngượng ngùng.
Hắn ta đến gần, nhìn thấy trên nền tuyết dày đầy những dấu chân gọn gàng nhỏ nhắn, trong lòng buồn cười, chỉ cảm thấy vị Khương muội muội này cực kỳ thú vị. Lại thấy chiếc khăn quàng dài quấn quanh cổ nàng, biết trên đó có một vết xước dài do muội muội nhà mình gây ra, này là do hắn ta nghe nhóm tỳ nữ nói, lúc này cảm thấy cực kỳ áy náy.
Hắn hỏi: "Vết thương của Khương muội muội đã đỡ hơn chút nào chưa?"
Tô Ly bán thảm: "Đã tốt hơn chút rồi, nhưng vẫn còn đau rát ạ."
Quả nhiên trong mắt Chương Diệc Nho lập tức lộ ra vẻ thương tiếc: "Tiểu muội của ta trước giờ vẫn luôn ngang ngược như vậy, không ngờ đã mạo phạm tới Khương muội muội, nay ta xin thay mặt nàng xin lỗi muội."
Hắn ta lấy một bình sứ tinh xảo từ trong tay áo ra: "Đây là thuốc mỡ mà ta xin được từ chỗ Lục thần y, muội bôi ngày hai lần sáng tối, Lục thần y nói sẽ không để lại sẹo."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT