Ngưu Tiến Hỉ lắc đùa, hưng phấn nói.
“Không đáng tiếc!”
“Phúc họa khuôn lường chưa hẳn không phải là phúc, sau khi ta bị điều đến Viện giám sát, trái tim lạnh lẽo, từ đó không bao giờ chiến đấu nữa.”
“Bao nhiêu năm nay, sức mạch huyết mạch của ta chưa từng chấn động, ta căn bản không biết tình huống cụ thể, nhưng mà ngày hôm qua khi chiến đấu ta đã sử dụng nó, mới kinh ngạc phát hiện, huyết mạch của ta so với lúc trước đã càng nồng dậm hơn, thật sự đã đạt đến trình độ của tổ tiên!”
Diệp Ninh: “…”
“Lúc đó ta mới ý thúc được, khi huyết mạch mỏng manh, ta không ngừng chiến đấu, chỉ khiến cho huyết mạch tiêu hao càng nhanh hơn, như thế thì sức mạnh huyết mạch truyền thừa đến đời tiếp theo của ta, cũng sẽ càng yếu hơn.”
“Mà bao nhiêu năm tháng nghỉ ngơi dưỡng sức, khiến cho huyết mạch có thời gian nghỉ ngơi hồi phục, bất tri bất giác, đã trở nên càng nồng đậm hơn.”
“Nếu không phải có đại nhân, cả đời này ta sẽ không nghĩ đến dùng võ, cũng không thể nào phát hiện bí mật này, đại nhân, ngài là ân nhân của Ngưu gia chúng ta!”
Ngưu Tiến Hỉ lại quỳ xuống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play