Lý Ngạn Minh bỗng nhiên móc ra từ trong ngực một cái vòng tròn và đưa cho Vương Triệt nói:
“Đây là một chút thuốc bổ dược phẩm và trang bị phòng cháy mà quân đội chúng tôi đã chuẩn bị cho cậu. Đừng nói là ba ngày mà ba mươi ngày cũng đủ cho cậu dùng.”
“Phía trên cái vòng này còn có phương thức liên lạc khẩn cấp với tôi, mặc dù chính phủ bên này đã chuẩn bị rất nhiều đội cứu viện, nhưng chưa hẳn có thể kịp thời đuổi tới. Nếu cậu trực tiếp liên hệ với tôi thì sẽ có Lăng Nhạc Quân chạy tới. Coi như cậu có rơi vào địa quật Hoành Nhạc thì bọn họ cũng có thể đưa cậu an toàn trở về.”
Vương Triệt cười cười hỏi: “Đây có tính là đi cửa sau không?”
Lý Ngạn Minh lười nhác nói nhảm nên nói: “Cậu cảm thấy thế nào thì là thế nấy! Mở cho cậu một cái cửa sau thì châu Tây Nhạc bên này cũng không có người nào phản đối! Dù có phản đối thì trước tiên cũng phải qua ải tôi đã rồi lại nói.”
Sau khi nói xong Lý Ngạn Minh liền rời đi.
Vương Triệt nhìn xem cái vòng mà không biết nói gì, anh bỏ nó vào bên trong huy chương của Tiểu Mao Trùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT